Năm 60 tươi đẹp – Chương 70

Chương 70 

Nhìn Tô Du mặt cười hì hì, Tống bí thư trong lòng cảm thấy bực bội. Cảm thấy tâm tình vốn đang khá tốt, lúc này lại có chút chìm xuống.

Không được, về sau vẫn nên bớt gặp nữ đồng chí này thôi.

Nhưng anh lại nghĩ tới một việc, lần trước đã hẹn muốn mời nữ đồng chí này ăn cơm. Nói chuyện không giữ lời hình như không được tốt.

Cho nên dứt khoát khẽ cắn môi, quyết định sớm một chút mời bữa cơm này, về sau ít tiếp xúc.

Hít một hơi, Tống bí thư dựa vào lan can, đôi mắt nhìn bên ngoài, không chút để ý nói, “Đồng chí Tiểu Tô, tôi nhớ rõ lần trước đã nói muốn mời cô ăn cơm. Sắp đến Tết rồi. Nên ăn sớm một chút thì tốt hơn. Miễn cho lại nói tôi một bữa cơm kéo dài một năm.”

Tô Du nghe xong, cười nói, “Tống bí thư, khách khí như vậy làm gì, tôi cũng không để ở trong lòng.”

Tống bí thư liếc mắt cô, “Không để ở trong lòng là có ý gì, đây là không tin lời tôi nói? Tôi là người nói là làm. Tôi bảo mời là mời. Nói ra để người ta chê cười.”

Ai da, kiên quyết như vậy, xem ra là thật sự muốn mời.

Được mời, có kẻ ngốc mới không ăn, Tô Du vui vẻ nói, “Được được, Tống bí thư anh nói gì cũng được. Vậy khi nào ăn?”

Tống bí thư suy nghĩ trong chốc lát, “Vậy để trưa ngày 23 đi, hôm đó tôi rảnh.”

Tô Du nhướng mày, “23…… Tống bí thư, hôm đó chúng tôi làm quan hệ hữu nghị, tôi phải đưa người qua xưởng thép.”

“Đưa người xong thì về ăn cơm, quan hệ hữu nghị thì không cần ăn cơm à?” Tống bí thư không vui nói, “Chẳng lẽ cô còn định ở đó cùng tham gia hoạt động? Đồng chí Tiểu Tô, tôi nói cho cô biết, hành vi này của cô là không tốt. Làm người tổ chức là phải tị hiềm, nếu không sẽ bị nghi ngờ bản thân mưu lợi.”

(*tị hiềm: tránh đi, không làm việc gì đó vì sợ dễ gây hiểu lầm)

“……” Thật là cái gì cũng nói được.

Tống bí thư trực tiếp tự quyết định, “Cứ quyết như thế, cùng nhau ăn cơm.” Sớm ăn xong sớm xong việc, anh không muốn kéo dài sang năm nữa.

Tô Du nghĩ nghĩ, quan hệ hữu nghị nửa ngày cũng kết thúc, hẳn là kịp ăn cơm. “Vậy được.” Trước ăn Tết ăn một bữa ngon cũng không tồi.

Thương lượng tốt chuyện ăn cơm xong, Tô Du lại bắt đầu nói lời khách sáo, “Tống bí thư, anh nói chúng tôi vì công nhân suy xét như vậy. Sao còn bị người ta tố cáo. May mắn đôi mắt của lãnh đạo cấp trên sáng như tuyết.”

Tống bí thư hai tay cắm túi, đôi mắt nhìn chằm chằm cô, ý bảo cô tiếp tục nói.

Tô Du chịu đựng ý muốn trợn to mắt, tiếp tục nói, “Thật ra chúng tôi cũng là vì công nhân phục vụ. Không phải là muốn làm quan hệ hữu nghị sao. Phải cho các đồng chí nam nữ trẻ tuổi mặc đẹp chút, anh nói có phải không? Xưởng chúng tôi hoàn toàn là vì các đồng chí công nhân suy nghĩ. Hy vọng bọn họ sớm giải quyết được chuyện chung thân đại sự, có thể toàn tâm toàn ý làm sản xuất, cống hiến vì xây dựng tổ quốc vĩ đại.”

Cô nhìn Tống bí thư, cười nói, “Tống bí thư, anh xem anh cũng là muốn tìm đối tượng, anh hẳn cũng hiểu tâm tình của chúng tôi.”

Tống bí thư lập tức sắc mặt biến đổi, “Ai nói tôi muốn tìm đối tượng. Đó là bịa đặt! Tôi toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ!”

“…… Khụ khụ, vậy có thể là tôi nhớ lầm.” Còn sĩ diện, thân thì liền thân cận, chả lẽ còn sợ mất mặt?

“Nhưng mà Tống bí thư, anh ủng hộ chúng tôi, đúng không, rốt cuộc hai mắt của anh cũng sáng như tuyết.”

Tống bí thư nhìn cô một hồi lâu, khinh bỉ nói, “Chỉ là tìm hiểu tình huống một chút, cô căng thẳng cái gì? Người ta nhìn vào còn tưởng cô chột dạ.”

Tô Du da mặt dày nói, “Tôi không phải đang kể khổ với anh sao, chúng tôi đơn vị nhỏ thật không dễ dàng. Vất vả lắm mới có Tống bí thư quan tâm, gặp được khó khăn liền nghĩ đến tìm anh.”

Tống bí thư quay đầu nhìn cảnh tuyết bên ngoài, trong lòng không cao hứng. Cái gì mà gặp được khó khăn thì tìm anh, vậy ngày thường thì ném một bên? Không thành ý!

Cao xưởng trưởng từ trong văn phòng ra, khẩn trương nói, “Tống bí thư, Khâu phó thị trưởng muốn gặp Tiểu Tô.”

Tống bí thư nhìn về phía Tô Du.

Tô Du chỉ chỉ mình, “Gặp tôi?”

Cao xưởng trưởng khó xử nói, “Đúng vậy, Khâu phó thị trưởng muốn nghe đề nghị lúc nãy cô nói với tôi.” Lúc nói có chút đắc ý vênh váo, lập tức không khống chế được.

Tô Du cạn lời, khó trách Cao xưởng trưởng đấu không lại chủ tịch Tôn, không giữ được miệng. Còn chưa có làm đã nói với cấp trên, đây là tự mình tìm phiền toái.

“Còn có người làm cô sợ sao, nhanh đi đi.” Tống bí thư trực tiếp đi về phía văn phòng.

Tô Du chạy nhanh đuổi kịp.

Tống bí thư đưa Tô Du vào văn phòng, sau đó thuận tiện giúp Khâu phó thị trưởng pha trà. Cười nói, “Vị đồng chí Tiểu Tô này chính là đồng chí lúc trước đưa ra kế hoạch xây phòng cho công nhân viên chức.”

Khâu phó thị trưởng bưng chén trà uống một ngụm, nhìn Tô Du cười nói, “Tiểu Tô à, ngồi xuống nói chuyện đi.”

Tô Du lúc này mới ngồi xuống, thật ra trước kia cô cũng cùng các nhân vật có cấp bậc thị trưởng tiếp xúc qua. Cho nên cũng không cảm thấy khẩn trương. Nhưng nhìn  Khâu phó thị trưởng trên người mặc quần áo giặt đến trắng bệch, lại còn có mụn vá, cho nên trong lòng có chút cảm khái.

Khâu phó thị trưởng nói, “Nghe nói chuyện lần này là cô đề ra?”

“Đúng vậy.” Tô Du thành thật gật đầu. Đối với người cấp bậc cao hơn mình quá nhiều, thì không cần làm mấy chiêu trò nhỏ, khó coi.

Lãnh đạo lớn như vậy ít nhiều cũng có chút bản lĩnh, cùng người ta chơi cung tâm kế không dễ. Hơn nữa với những lão cán bộ vì nhân dân phục vụ, cùng họ dùng mấy chiêu trò đó, nhiều ít cũng có chút không tôn trọng họ.

Khâu phó thị trưởng cười nói, “Chuyện lần này tôi cũng biết một chút. Vừa mới nghe đồng chí Cao Xương Minh nói tình huống, tôi cũng rõ ràng. Chỉ là muốn hiểu thêm một chút, hình thức này có tính phổ biến hay không?”

Tô Du nghe Khâu thị trưởng nói như vậy, liền biết vị này là người làm thật, hơn nữa cũng không phải là một lãnh đạo có tư tưởng ngoan cố.

Cô khẽ mỉm cười nói, “Tùy vào các xí nghiệp khác nhau, đều có thể vận dụng. Tôi nghe nói có xưởng máy móc còn chuyên mở một công ty phục vụ. Chuyên phụ trách công tác kỹ thuật bảo trì, giúp các nhà máy bảo trì máy móc, đây cũng coi như là kiếm tiền cho xưởng.”

Khâu phó thị trưởng nói, “Nhưng tôi cảm thấy hẳn là còn có thể cụ thể hơn, ý tưởng này của cô, còn chưa được toàn diện. Ví dụ như nói xưởng dệt có thể thông qua làm quần áo kiếm tiền, thế xưởng y phục thì sao?”

Tô Du nói, “Tôi tạm thời chỉ nhằm vào xưởng dệt mà suy nghĩ phương pháp, các xưởng khác tôi cũng không hiểu biết rõ tình huống. Ngay lúc đó, ý tưởng của tôi chỉ là hy vọng công nhân đều có thể kiếm một chút, ăn Tết vui vẻ. Nhưng tôi cảm thấy mặc kệ là xưởng nào, chỉ cần nâng cao kỹ thuật, sản lượng nhất định sẽ tăng. Cho nên tôi cảm thấy vẫn phải tích cóp tiền mua máy móc mới.” Loại câu nói như ‘Khoa học kỹ thuật là sức sản xuất hàng đầu’ không thể nói thẳng, đó là lời mà vĩ nhân muốn nói.

Khâu phó thị trưởng nhẹ nhàng gật đầu, “Suy nghĩ của Tiểu Tô thật sự không tồi, hiện tại bằng cấp thế nào?”

“Tốt nghiệp trung chuyên tiến tu.” Tô Du nói.

“Kết hôn chưa?”

“…… Chưa.” Phó thị trưởng cũng bát quái ghê.

Khâu phó thị trưởng cười nói, “Nên giải quyết vấn đề cá nhân, giải quyết vấn đề cá nhân, cũng có thể sớm chút toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ.”

Tô Du: “…… Tôi sau này còn muốn tiếp tục đọc sách, chưa suy xét đến vấn đề này.”

Tống bí thư đánh giá cô một chút, trong lòng cười to, lúc trước còn muốn làm quan hệ hữu nghị, cái gì gọi là không suy xét. Tuổi này, cũng nên suy xét.

Nghe Tô Du nói còn muốn đọc sách, Khâu phó thị trưởng hiếu kỳ nói, “Định học lên?”

“Vâng, có định như vậy, tôi muốn nâng cao năng lực của mình, muốn làm một nhân tài hữu dụng với quốc gia, với xã hội.”

Khâu phó thị trưởng rất vừa lòng, ông rất thưởng thức người trẻ tuổi có mục tiêu có hướng tới. 

“Nghe nói cô hiện tại là Đảng viên dự bị? Rất tốt, người trẻ tuổi nên có tín ngưỡng theo đuổi. Đi theo tổ chức là không sai. Được rồi, xưởng các cô còn công việc, tôi cũng không chậm trễ nữa. Trở về phải tiếp tục nỗ lực.”

Đây là tiễn khách.

Tô Du đứng lên, “Khâu phó thị trưởng, tôi xin phép.”

“Ừ. Đi thôi. Nói với xưởng trưởng của các cô, việc này trước cứ làm như vậy. Bất luận chuyện gì cũng phải làm ra thành tích.”

“Vâng, Khâu phó thị trưởng.” Tô Du cười gật đầu. Lúc này mới xoay người đi ra ngoài.

Tống bí thư tự giác đưa người ra cửa. Sau đó tới bên ngoài hành lang, nói với Tô Du, “Đồng chí Tiểu Tô, cô không thành thật. Ngày thường nói chuyện với tôi không quy củ như vậy.”

“Ai da Tống bí thư, chúng ta không giống nhau, tôi coi anh như bạn bè. Bạn bè với nhau, nói như vậy, chẳng phải là xa lạ sao. Nói nữa, Tống bí thư anh đi chính là đường lối quần chúng, cùng quần chúng hoà mình. Tôi nói như vậy với anh, chứng tỏ anh thành công.” Anh làm thị trưởng, tôi cũng sẽ cẩn thận nói chuyện với anh.

“……”

Tô Du lại đánh giá, “Nhưng mà Tống bí thư, lãnh đạo của anh ăn mặc mộc mạc như vậy, anh lại mặc tốt thế này, không sợ người khác nói à?”

Tống bí thư liếc mắt một cái, “Cô mặc cũng không kém.”

“Tôi là vì làm nổi bật lên sự mộc mạc của lãnh đạo.”

“Như nhau như nhau.”

Tô Du: “……” Khâu phó thị trưởng sao tìm được một bí thư như thế này? Cô vẫy vẫy tay, “Tống bí thư, tôi không quấy rầy anh làm việc, hẹn gặp lại.”

Tống bí thư vẻ mặt ngạo kiều xoay người đi. Để lại cho Tô Du một bóng dáng.

Nhìn Tống bí thư như vậy, Tô Du nghĩ, nếu là bí thư của mình, đã sớm bị đá.

Nhưng mà, nếu là bí thư của mình, có lẽ cũng không dám nói chuyện với mình như vậy. 

Tô Du nhếch miệng, chạy nhanh xuống lầu gặp Cao xưởng trưởng. Cũng không thể để lãnh đạo chờ.

Trong văn phòng, Khâu phó thị trưởng mặt tươi cười cùng Tống bí thư thảo luận về Tô Du.

“Tiểu Tống, tôi cảm thấy đồng chí này thật là rất có năng lực. Nếu không nói, tôi còn tưởng cô ấy là sinh viên. Ý tưởng tốt, kiến thức nhiều.”

Tống bí thư nói, “Sinh viên ngoại trừ đọc sách nhiều hơn mấy năm, cũng không có ưu thế gì. Một bộ phận bạn học của tôi tại cương vị cũng không làm ra thành tích gì, nhưng lại được đãi ngộ cao hơn các đồng chí kỹ thuật nòng cốt.”

Khâu phó thị trưởng nói, “Cái này cũng phải nhìn người, cũng không phải mỗi người đều giống như đồng chí Tiểu Tô. Tiểu Tống, tôi định sang năm phòng ở của xưởng dệt làm xong, sẽ điều tạm Tiểu Tô tới đây, đến lúc đó cẩn thận nghiên cứu một chút vấn đề phòng ở của công nhân viên chức.”

Tống bí thư: “……” Vậy chẳng phải là ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy?

Mặt khác, trên xe, Tô Du cũng đang nói chuyện phiếm với Cao xưởng trưởng.

Được thị ủy ủng hộ, Cao xưởng trưởng cảm thấy hiện tại mình tràn trề sức lực, còn muốn trở về mở rộng sản xuất.

Nhìn ông ta bộ dáng đắc ý vênh váo, Tô Du cảm thấy cần phải cho một bát nước lạnh thanh tỉnh một chút, đừng đến lúc đó lại tai họa các đồng chí công nhân.

“Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là sản xuất vải dệt, làm chút trang phục còn được, làm nhiều chúng ta sẽ biến chất. Đến lúc đó chúng ta nên gọi là xưởng dệt hay xưởng y phục?”

Cao xưởng trưởng lắc đầu, chuyện này khẳng định không được. Ông ta là xuất thân từ ngành dệt.

Tô Du nói, “Cho nên ánh mắt chủ yếu của chúng ta vẫn phải dừng trên dệt. Cao xưởng trưởng, tôi cảm thấy chúng ta không những phải cải thiện máy móc, còn hẳn là nên nghiên cứu vải dệt kiểu mới. Ngài nói, nếu chúng ta nghiên cứu ra một loại vải dệt phí tổn thấp, năng suất cao, hơn nữa mặc lại còn đẹp, xưởng ta sẽ thế nào?”

Cao xưởng trưởng: “……” Có thể như thế nào, còn không phải là oanh động ngành dệt?

“Tiểu Tô, cô có kiến nghị gì không?”

“Phái người đi ra ngoài học tập kỹ thuật kiểu mới, hoặc là từ bên ngoài mời kỹ thuật nòng cốt tới làm nghiên cứu.”

Cao xưởng trưởng vẻ mặt nghiêm túc, “Vấn đề này, tôi phải cùng lãnh đạo xưởng ủy thảo luận một chút. Tiểu Tô, cô thật sự không muốn tới xưởng ủy chúng tôi à?”

“……”

Chương trước | Chương sau

7 thoughts on “Năm 60 tươi đẹp – Chương 70

  1. Truyện hay quá đi, vừa đọc vừa cười sảng, đọc 1 lèo 70c mới biết là nàng drop. Tui khóc 😭. Dù sao cũng cảm ơn nàng nhiều, edit mượt lắm.

    Liked by 1 person

      1. Được thế thì tốt quá hihi, mấy hôm trước mình đọc cuốn quá nên ngồi nhai luôn cả convert 😆. Cảm ơn bạn nhiều nha 😘

        Liked by 1 person

  2. truyện hay quá, edit cũng siêu mượt luôn, mình đọc vèo vèo :)) tiếc quá bị drop mất rùi 😦

    Like

Leave a comment