Năm 60 tươi đẹp – Chương 63

Không phải là Tô Du khoác lác, quả thật một cái báo cáo tổng kết đối với cô chỉ là chút chuyện vặt.

Trước kia cô xem qua đủ các loại tổng kết hoa hòe lòe loẹt, ngày đó là chuyên môn xem, bắt lỗi người ta, lần này viết ra cũng rất thuận tay.

Mới buổi sáng, cô đã đem vài món đại sự của chủ tịch Tôn làm tổng kết khái quát.

Không những viết làm gì, còn viết thành quả sau đó.

Chờ buổi chiều đi làm, chủ tịch Tôn xem qua, cảm thấy cực kỳ vừa lòng.

“Chủ tịch Tôn, ngài phải sao chép một lần, tự mình đặt bút mới có lòng thành.”

Nghe Tô Du nói, chủ tịch Tôn cảm thấy đồng chí này thật đúng là quá hào phóng.

Rõ ràng là cô viết, thế nhưng còn để mình sao chép một phần. Đây là hoàn toàn giao công lao cho lãnh đạo. “Tiểu Tô, kỳ thật như vậy cũng không sao, dù sao thì cái này cũng là do cô viết.”

Tô Du lắc đầu nói, “Chủ tịch Tôn, tôi là bí thư, tôi viết cũng chỉ là tổng kết công tác ngày thường của ngày. Chỉ động thủ mà thôi, mấu chốt vẫn là ngài. Nếu ngài để tôi lấy công lao việc viết tổng kết, sau này tôi xấu hổ không dám làm việc cho ngài.”

Chút công lao này hiện tại cô không hiếm lạ. Còn không bằng dùng để đền bù cho chủ tịch Tôn. Vị lãnh đạo này ngày thường đối với mình cũng không tồi.

Bản thân mỗi ngày lên lớp, để bí thư ở trong văn phòng đọc sách nghỉ ngơi. Lãnh đạo tốt. Chỉ cần đừng không tiết tháo bắt mình đi ăn cơm với Tống bí thư thì cô vẫn rất thích lãnh đạo như vậy.

Trong lòng chủ tịch Tôn thấy ấm áp, Tiểu Tô thật là tốt không nói hết được. Đối với mọi người quá là chân thành. Đây là chỗ cô khác biệt với mọi người.

Đừng nhìn hai đứa mới tới kia mỗi ngày cũng rất cơ linh, nhưng khiến người vừa nhìn đã biết là vì lấy lòng lãnh đạo, không giống Tiểu Tô, cả ngày đều biết làm nên chuyện.

“Được, vậy để tôi viết. Viết xong tôi đi làm tổng kết.” Chủ tịch Tôn khí phách hăng hái nói. Ông ta quyết định nhất định phải đề bạt Tiểu Tô.

Tô Du nghe vậy, cười nói, “Tôi lập tức đi đặt xe.”

Chủ tịch Tôn sao chép rất nhanh, chưa tới một giờ đã chép xong. Xe Tô Du cũng đã chuẩn bị tốt.

Lúc ra cửa, Tô Du đeo khăn quàng cổ và mũ mới đan lên. Nhìn qua sắc thái cực kỳ rực rỡ.

Đến chủ tịch Tôn cũng nói, “Tiểu Tô thật là càng ngày càng tinh thần. Như vậy rất tốt, đồng chí chúng ta phải có sức sống.”

Ra cửa, hai người lại gặp xưởng ủy Cao xưởng trưởng từ phân xưởng về. Nhìn hai người ra cửa, hỏi, “Các anh lại ra ngoài à?”

Lông mày chủ tịch Tôn nhấc lên, “Đúng vậy, tôi lên thành phố làm công tác tổng kết, tổng kết nỗ lực và thành quả suốt một năm qua của xưởng dệt chúng ta.”

Cao xưởng trưởng: “……” Việc này không phải nên để ông ta là xưởng trưởng làm sao?

Lại nghe Chủ tịch Tôn nói, “Dù sao thì năm nay chuyện lớn trong xưởng toàn là do công hội làm. Tôi hiểu biết rõ ràng hơn. Được rồi, tôi đi trước. Cũng không thể đến muộn.”

Nói xong thì cười đi rồi.

Cao xưởng trưởng nhìn hai người đi rồi, nhanh chóng chạy về văn phòng xưởng hét lên, “Mau, viết cho tôi một phần báo cáo tổng kết, tôi muốn đi báo cáo những chuyện xưởng ủy năm nay làm được.”

Người của xưởng ủy đều quay ra nhìn ông ta.

Cao xưởng trưởng nhíu mày nói, “Sao, nhanh lên.”

Mọi người không dám nói lời nào, vẫn là cháu trai ông ta Cao cán sự thật cẩn thận nói, “Xưởng trưởng, vậy, năm nay xưởng ủy chúng ta làm chuyện gì?”

“……”

Cao xưởng trưởng sửng sốt trong chốc lát, xuýt thì nghẹn chết, trừng mắt nhìn cháu trai mình một cái rồi trực tiếp vào trong văn phòng.

Nhìn cửa văn phòng nhỏ đóng lại, mọi người lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Cao cán sự nhìn Điền cán sự vẻ mặt may mắn, “Tôi cam đoan chắc chắn là do công hội bên kia làm chuyện gì.”

Điền cán sự không lên tiếng, công hội làm gì thì liên quan rắm gì đến cô.

Cao cán sự nói, “Tiểu Điền, không phải tôi nói cô. Quan hệ của cô với đồng chí Tô Du cũng khá tốt, cô ấy rất chiếu cố cô, ngày thường học tập người ta một chút. Đừng luôn quá lạc hậu. Nếu tôi ở vị trí của cô, tôi mỗi ngày chạy đi hỏi cô ấy, học bản lĩnh của cô ấy.”

Điền cán sự: “……”

Tô Du chiếu cố cô? Những người này hai mắt đều bị mù sao?

Văn phòng công hội thành phố cùng các bộ phận khác ở trong cùng một viện. Tòa nhà hai tầng lúc này đã có vẻ thực khí phái.

Dù sao hiện tại rất nhiều đơn vị cũng chỉ là nhà trệt.

Hai tầng gạch đỏ nhìn qua thật quyền lực.

Tô Du và chủ tịch Tôn ngồi xe tới sân thị ủy, chủ tịch Tôn còn có chút khẩn trương. Cũng may trên đường lại cẩn thận xem tổng kết Tô Du viết, hiện tại đã ghi tạc trong lòng, cũng không lo lắng lát nữa lãnh đạo hỏi lại chọc ra cái sọt.

“Chủ tịch Tôn, ngài bận đi, tôi ở bên ngoài chờ.”

Chủ tịch Tôn đối với sự tri kỷ của Tô Du rất vừa lòng, gật đầu, bay thẳng đến văn phòng công hội.

Tô Du bộ dáng chán đến chết ở bên trong thị ủy lắc lư. Lúc ẩn lúc hiện liền lượn đến tầng hai. Các bí thư đang ngồi ở trong một văn phòng, bởi vì ngày thường phải đến văn phòng của lãnh đạo làm việc, ra ra vào vào, cho nên cửa cũng không đóng.

Tô Du rất nhanh đã thấy được Tống bí thư đeo khăn quàng đang uống trà.

Cô cố ý ở cửa khụ một tiếng.

Tống bí thư đang uống trà nghe được âm thanh nhìn thoáng qua, sau đó trực tiếp sặc. Khụ đến hai mắt đều đỏ. Các bí thư khác quay qua nhìn anh.

Anh cũng không tiện quấy rầy người khác làm việc, không tình nguyện bưng chén trà ra ngoài.

Thấy anh ta đi ra, Tô Du đầu tiên là cố ý nhìn khắp nơi, giả bộ không thấy. Sau đó mới đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Tống bí thư, kinh hỉ nhỏ giọng nói, “Ai nha, Tống bí thư, tình cờ quá. Thế mà ở chỗ này gặp được anh.”

Tống bí thư đơ mặt nói, “Ở chỗ này gặp được tôi không phải tình cờ, tôi vốn dĩ là ở chỗ này làm việc.” Sau đó ánh mắt ghét bỏ nhìn mũ của Tô Du. “Tới tìm tôi làm gì?”

Tô Du cười nói, “Tống bí thư, không phải tôi tới tìm anh. Tôi đi theo lãnh đạo đến đây làm báo cáo công tác, chủ tịch Tôn đến công hội, trong văn phòng nhiều người mà tôi không tiện đi ảnh hưởng người khác nên ở bên ngoài chờ. Sau đó thuận tiện đi loanh quanh một chút. Anh biết đấy, tôi chưa thấy qua việc đời, khó có được một lần tới thị ủy, tôi tò mò quá.”

“……”

Quả thật chưa thấy qua việc đời. Tống bí thư gật đầu.

Sau đó lại uống ngụm trà, bưng chén trà đi xuống dưới lầu. Nơi này cũng không phải là chỗ nói chuyện.

Tô Du thấy thế chạy nhanh đuổi kịp.

Hai người xuống lầu trong viện, Tống bí thư bưng chén trà thưởng thức cảnh tuyết, “Tuyết ngừng, cuộc sống của dân chúng cũng tốt.”

“Tống bí thư, anh quả nhiên là người chu đáo. Quan tâm cuộc sống của dân chúng chúng tôi. Nói thật ra, mấy ngày nay tuyết rơi, tôi mỗi ngày đi làm tan tầm, chân đều đông cứng hết cả. Tôi nghĩ, nếu có thể đi xe đạp thì tốt rồi.”

Tống bí thư liếc mắt một cái, ý bảo cô tiếp tục nói.

Tô Du cười nói, “Thân thể tôi không tốt, chân vừa đến mùa đông là lạnh ngắt. Vốn dĩ trước đây rất khó khăn mới vượt qua được. Nhưng năm nay tôi đặc biệt kiên cường, mặc kệ khó chịu thế nào tôi vẫn nhịn xuống. Bởi vì tôi biết, hy vọng ở ngay phía trước, Tống bí thư sẽ giúp tôi mua xe đạp. Chờ tôi mua được xe đạp là có thể tốt lên. Tống bí thư, cảm ơn anh đã cho tôi hy vọng.”

Tống bí thư liếc mắt xuống nhìn cô mang giày bông.

“Xe đạp hả, tôi dạo này bận rộn……” Không đi mua……

Không chờ anh ta nói xong, Tô Du đã nói, “Tống bí thư, anh không cần phải nói. Tôi hiểu. Thật sự. Thật ra tôi cũng nghĩ, Tống bí thư sao có khả năng mua được xe đạp, đồ khó mua như vậy, tôi lại bảo Tống bí thư mua giúp tôi, khiến anh thêm bao phiền toái. Ngày đó Tống bí thư khẳng định là nhất thời xúc động, tôi sao có thể tin là thật. Không thể bởi vì Tống bí thư là bí thư của thị ủy lãnh đạo mà cảm thấy anh là người nói là làm. Hành vi này không chính xác, là bắt cóc đạo đức. Cho nên Tống bí thư, tôi hiểu mà.”

Tống bí thư yên lặng nhìn nhìn cô.

Thấy ánh mắt chân thành tha thiết của cô, Tống bí thư cảm thấy chính mình hẳn là tin tưởng chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác của cô gái này…… Mới là lạ!

“Kỳ thật, tôi lúc nãy còn chưa nói xong. Phiếu xe đạp tôi đã lấy được, thậm chí xe đạp cũng đã đặt cho cô, chỉ là công việc bận quá không cơ hội báo cho cô. Nói thật, con người tôi hoặc là không đáp ứng, nếu đã nói ra, nhất định nói là làm.”

Nghe Tống bí thư nói như vậy, vẻ mặt Tô Du kinh hỉ.

Tống bí thư lại nói, “Nhưng tôi thật sự rất bận, bận đến không dứt ra được. Cho nên xe đạp phải chậm chút mới có thể đưa cho cô.”

Chương trước | Chương sau

Leave a comment