Năm 60 tươi đẹp – Chương 60

Ai cũng không nghĩ tới Tống bí thư thế mà lại sinh bệnh.

Ngày mùa đông, Tô Du nữ đồng chí còn khỏe, Tống bí thư lại bị lạnh quá mà ốm.

Đồ ăn đã gọi ra, Tống bí thư cũng không ăn được, trong miệng không có vị gì, ăn như nhai sáp. Chỉ có thể gọi riêng cho anh một bát hoành thánh.

Những người khác bắt đầu mồm to dùng bữa.

Tô Du vừa ăn vừa nói, “Tống bí thư, dù làm việc anh cũng phải chăm sóc bản thân cho tốt, đừng mất ăn mất ngủ ảnh hưởng đến sức khoẻ. Thân thể là tiền vốn của cách mạng.”

Tống bí thư nuốt miếng hoành thánh, “Hôm nay lạnh, tôi phải đi theo lãnh đạo khắp nơi quan tâm dân chúng. So ra kém mấy người cả ngày ngồi trong văn phòng.”

Những người khác có chút ngượng ngùng, những ngày mùa đông, quả thật là cả ngày làm tổ ở văn phòng.

Tô Du lại kháng nghị nói, “Tôi tuy ngồi ở trong văn phòng, nhưng mỗi ngày đều nghĩ đến công nhân trong xưởng, nghĩ đến dân chúng. Nói thế nào nhỉ, người ở văn phòng, lòng trên nền tuyết. Trái tim tôi mỗi ngày đều lạnh lẽo.”

Những người khác nghe xong tức khắc vui vẻ. Tô bí thư nói chuyện thật quá hài hước.

Không khí lập tức liền thả lỏng.

Tống bí thư nhịn không được liếc cô một cái. “Tim Tô bí thư có lạnh hay không tôi không biết, nhưng nhìn cô dạo này tinh thần rất tốt, giống như sống rất được.”

Tô Du trong lòng tức khắc ha ha cười, tôi tốt thì việc gì đến anh, lại không ăn của nhà anh!

“Sao chứ, là do đeo cái khăn màu đỏ. Màu đỏ làm ấm người.” Cô sờ khăn quàng cổ ấm áp của mình. “Tống bí thư, nếu anh thích, tôi đổi với anh.”

Trên cổ Tống bí thư chính là thuần lông dê. Thuần lông dê thủ công, chất lượng tốt. So với len sợi thủ công của mình thì hơn nhiều lắm. Hơn nữa tay nghề của Lưu Mai cũng bình thường, đan khăn quàng cổ cũng không có gì nổi bật.

Đáng tiếc Tống bí thư không mắc câu, che khăn quàng cổ của mình kín mít. “Không cần, tôi đang bị bệnh.”

Châu bí thư lo lắng Tô Du xấu hổ, liền cười cười, “Tô bí thư, tôi đổi với cô.”

Tống bí thư nói, “Đổi cái gì, anh một nam đồng chí đeo màu đỏ, cũng không sợ bị người ta chê cười à.”

Tô Du nói, “Tống bí thư, đây là Trung Quốc đỏ, Trung Hoa nam nữ đều có thể dùng.”

“……” Tống bí thư há hốc miệng. Giảo biện!

Dứt khoát đổi đề tài, “Các anh đang nói chuyện gì thế?”

Châu bí thư vừa muốn mở miệng, Tô Du liền nói, “Đang mùa đông mà, nói ăn, nói mặc, ở, đi lại thôi. Lại nói bây giờ cái gì cũng tốt, chỉ thiếu mỗi công cụ đi làm. Tôi mỗi lần nhìn Tống bí thư đi xe đạp, đều hâm mộ đến không chịu được.”

Nghe Tô Du nói như vậy, Tống bí thư trong lòng cuối cùng có chút đắc ý.

Anh là một người đàn ông có xe.

“Thật ra cũng không có gì, cũng không phải chỉ là một chiếc xe đạp sao?”

Tô Du hâm mộ nói, “Đối với các anh chỉ là chiếc xe, nhưng với người của đơn vị nhỏ như chúng tôi, đó là mong muốn mà không thể có. Có tiền cũng không mua xđược.”

“Sao không mua được, tôi giúp cô mua……” Tống bí thư tức khắc dừng miệng. Xong rồi xong rồi, lần này sinh bệnh đến đầu óc cũng hồ đồ rồi.

Tô Du mặt kinh hỉ, “Tống bí thư, thật sao. Anh cũng thật nhiệt tình. Cảm ơn, cảm ơn anh rất nhiều, tôi  thay mặt cả nhà họ Tô cảm ơn anh.”

Tống bí thư: “……”

Những người khác đều nhìn qua lại nhìn hai người. Không bình thường, Tống bí thư từ bao giờ thích giúp đỡ người khác như vậy. Bình thường ra ngoài ăn cơm, nói một câu còn khó hơn lên trời.

Xem ra quan hệ của Tô bí thư với Tống bí thư quả thực rất tốt.

Ánh mắt của ba người nhìn về phía Tô Du càng thay đổi. Về sau nếu đi hướng của Tống bí thư không thông, cũng có đường cong cứu quốc.

Chu bí thư cười nói, “Nào, dùng bữa dùng bữa. Tô bí thư cũng ăn nhiều một chút. Dù sao hôm nay Tống bí thư không ăn được”

“Tôi không ăn được, sao phải để cô ấy ăn nhiều?” Tống bí thư nhướng mày nói.

Tô Du gắp một miếng thịt, vừa ăn vừa nói, “Bởi vì tôi có thể ăn. Cũng không thể lãng phí. Tống bí thư, anh nhanh khỏe lên, lần sau ăn nhiều một chút.”

Sau đó lại lấy lòng nhìn Tống bí thư, “Tống bí thư anh ăn hoành thánh đi. Ăn no chút, mùa đông này, ăn no thân thể mới nhanh bình phục. Anh là vì nhân dân quần chúng mà sinh bệnh, nhất định phải bảo về chính mính.”

Tống bí thư lúc này mới tiếp tục ăn hoành thánh.

Trong lòng cũng rất buồn bực vì thân thể của mình. Vừa đến mùa đông là phải bệnh một lần. Mỗi ngày ăn ngon cũng không thay đổi được.

Cơm nước xong, Cao bí thư bọn họ lại lôi kéo đề tài cùng Tống bí thư hàn huyên. Giống như Tống bí thư từng nói, quan trọng không phải ăn cơm, mà là quá trình giao lưu lúc ăn cơm.

Ít nhất đối với Cao bí thư cùng Chu bí thư bọn họ mà nói quả thật chính là như vậy.

Bởi vì đều là người quen, cũng coi như là châu chấu trên một sợi dây thừng, hơn nữa Tô Du biểu hiện ra có quan hệ tốt với Tống bí thư, cho nên cũng không kiêng dè gì, Cao bí thư trực tiếp kể khổ, “Tống bí thư, công ty vận chuyển chúng tôi hiện tại áp lực rất lớn. Không biết thị ủy có sắp xếp gì phía sau không. Số lượng xe có được tăng lên không. Dạo này chúng tôi đều đang suy nghĩ biện pháp. Giám đốc mỗi ngày đều đang tìm người, tóc cũng bạc hết.”

Tống bí thư ho khan vài tiếng, bộ dáng thở không nổi, “Thị ủy sắp xếp tôi không rõ ràng lắm. Nhưng công ty vận chuyển ngày thường đều làm việc của mình, năm nay thật vất vả giúp đỡ thành phố giải quyết chút khó khăn đã đi tìm thành phố muốn đòi hỏi, chuyện này không tốt đâu.”

Cao bí thư sắc mặt khẽ biến. Biết đây là Tống bí thư ám chỉ bọn họ không nên khắp nơi tìm người.

Chu bí thư nói, “Vấn đề này của lão Cao còn không vội, vấn đề của chúng tôi rất lớn. Xưởng thép rất cần than đá, nhưng than đá bên kia mỗi lần phải ba mời bốn mọc mới chịu cung ứng. Chính là muốn tìm chúng tôi mượn lương thực. Lần trước công ty vận chuyển cũng cho bọn họ mượn không ít. Bọn họ vẫn tìm chúng tôi. Hiện tại khiến trong xưởng rất bị động.”

Tống bí thư liếc mắt, “Việc này Tiểu Ngô của xưởng than đá cũng nói với tôi rồi, ít nhiều cũng do thời tiết.”

Chu bí thư tức khắc lộp bộp một chút, xưởng than đá còn dám ác nhân cáo trạng trước. “Tống bí thư, bọn họ đây là đang muốn phá hoại.”

Tống bí thư nói, “Anh nói đúng, hiện tại nhiệm vụ luyện thép là nhiệm vụ của cả nước, tất cả chướng ngại đều phải nhường bước. Cho nên nói khó khăn của các anh là chỗ nào?”

“……”

Tô Du phụ họa nói, “Đúng vậy, Chu bí thư, các anh đây là giống như được cầm đại kỳ, nếu muốn làm lớn lên, ai sợ ai? Nếu không được, lôi kéo công hội, xưởng ủy nhà các anh, trực tiếp sang bên kia làm một trận. Đây mới gọi là vì nhiệm vụ luyện thép mà đầu rơi máu chảy.”

Chu bí thư: “……”

Tống bí thư nhìn Tô Du, khó được cho ánh mắt tán thưởng, “Tiểu Tô giác ngộ rất cao.”

Tô Du vui vẻ nói, “Tôi đi theo tổ chức. Giác ngộ cần thiết phải cao. Tôi đã viết đơn xin vào Đảng, về sau không chừng có thể vào tổ chức.”

Nghe được hai người nói chuyện, Chu bí thư biết Tô bí thư đã nói ra lời trong lòng Tống bí thư.

Để xưởng thép tự mình đi náo loạn. Quậy lớn, xưởng thép chiếm lý, chắc chắn sẽ có người quản.

Châu bí thư cười nói, “Tô bí thư, cô sắp gia nhập tổ chức, đây là việc rất chính xác. Phải rồi, về sau thường xuyên đến đây ăn cơm.”

Tô Du thở dài, “Tôi cũng muốn đến, nhưng đây là tiệm cơm quốc doanh, người bình thường đúng là không đến được mấy lần.”

“Đừng nói thế, tôi có chút chỉ tiêu bên trong dùng không hết, cô nếu rảnh rỗi ghé bên này ăn chút gì đó.” Châu bí thư nói rồi đưa một chồng giấy cho Tô Du.

Chu bí thư nói giỡn nói, “Lão Châu, anh thế này không được, chúng tôi còn ở đây.”

Châu bí thư nói, “Các anh ở đây cũng vô dụng, tôi chỉ chiếu cố nữ đồng chí. Tô bí thư là nữ đồng chí, nên ăn thêm chút đồ tốt.”

Tô Du cảm động cất đồ vào túi, “Châu bí thư, anh người này thật đúng là không còn lời gì để nói. Đồng chí tốt. Tiệm cơm quốc doanh quả nhiên là đơn vị lớn, đối với người khác thật chân thành.”

Tống bí thư khóe miệng giật giật.

Một bữa cơm xong, mọi người đều ăn không tệ lắm, sự tình cũng xong xuôi.

Chờ mọi người đi rồi, Tô Du lại lôi kéo Cao bí thư nói mấy câu, được Cao bí thư gật đầu, mới vui sướng ra cửa.

Tốt tốt tốt, mỗi lần ăn cơm đều có thu hoạch. Khó trách nhiều người thích đi ăn như vậy.

Ăn xong đợt này, trên mặt lại có thêm chút thịt.

Mới đi một đoạn đường, liền nghe được tiếng xe đạp, Tô Du quay đầu nhìn lại, thế mà lại là Tống bí thư đang bọc người đến kín mít.

“Tống bí thư, không phải đi rồi sao, sao lại đến bên này?”

Tống bí thư nghiêm túc nói, “Có chút chuyện muốn nói với cô.”

Tô Du lập tức dựng lỗ tai, “Chuyện gì vậy?”

“Đồng chí Tiểu Tô, cô mang màu đỏ thật sự rất xấu. Về sau đừng đeo.”

Nói xong đạp xe rời đi.

“……”

Chương trước | Chương sau

4 thoughts on “Năm 60 tươi đẹp – Chương 60

  1. Thể loại này hơi kén người đọc nên phải lập cái wordpress ngay để cmt ủng hộ tinh thần chủ nhà. Gu truyện hợp với tớ lắm luôn ^^
    Hehe tớ đang lội lại các chương để like nè ❤️

    Liked by 1 person

Leave a comment