Năm 60 tươi đẹp – Chương 58

Lúc này đã vào mùa đông, căn bản là không có rau xanh gì, có thể ăn bánh bột ngô với chút dưa muối là đã thỏa mãn như ăn Tết.

Đặc biệt là dưa muối còn có nhiều loại như thế này, loại sung sướng này cũng giống như được ăn thịt vậy.

Người nhà họ Lưu tề tụ đầy đủ, vây quanh ngồi chật cả cái bàn. Bà Lưu đẩy đồ ăn ngon đến gần Lưu Mai. Đối với chuyện này, những người khác cũng không có ý kiến.

Dù sao thì cô em chồng hiện tại đã là công nhân chính thức. Điều này đại biểu về sau cả đời sẽ có thu vào.

“Mai Tử, con nói xem đã bao lâu rồi chưa về nhà. Mẹ với cha con cả ngày còn nhắc mãi.” Bà Lưu vừa gắp đồ ăn cho con gái vừa nói, “Đây là dưa mẹ mới muối, muối cải trắng, tốn không ít muối đâu. Con nếm thử xem. Mẹ còn định để ăn Tết mới lấy ra, biết con về nên mang ra một chút.”

Lưu Mai ăn hai miếng mà cảm thấy sung sướng trong lòng, trước kia có khi nào được hưởng đãi ngộ thế này, nhưng ngoài miệng lại nói, “Mẹ, con nói này, mấy cái này ăn ít thôi. Chị con nói, dưa muối không nên ăn nhiều, nhà con không ăn cái này nữa rồi.”

“Hạnh Tử nói cái này khi nào, không ăn dưa muối chả lẽ còn có thể ăn thịt?”

Lưu Mai kiêu ngạo nói, “Sao chứ, con không phải nói chị Hạnh, là chị chồng con. Chị chồng nói.”

Nghe Lưu Mai nói, cả nhà nhìn cô như nhìn người ngoài hành tinh.

Xem ra thím hai nói không sai, Mai Tử bị rót mê hồn canh rồi.

Lưu đại tẩu nói, “Mai Tử, nhà các em không ăn dưa muối thì ăn gì?”

“Mấy ngày nay trời lạnh, mỗi ngày ăn cải trắng trộn miến, có đôi khi còn có thể trộn thịt. Còn có bánh bột bắp cứng như đá này cũng không thể ăn. Ăn ngô chưng cơm. Thơm lắm.”

Người nhà họ Lưu nuốt nước miếng. Bà Lưu nói, “Mai Tử, con đừng nói bừa, nhà họ Tô sao có thể ăn như vậy? Có thể qua được mùa đông này không?”

“Sao không thể qua?” Lưu Mai không muốn người khác xem thường nhà chồng, “Chị chồng con quan hệ mạnh lắm, tìm người từ bên ngoài mang về mấy túi lương thực lớn, nhà con không thiếu ăn.”

“……”

Đại ca Lưu Đại Dũng trợn mắt há hốc mồm nói, “Em nói chính là người lần trước giả bệnh đòi tiền bà chị chồng đó sao, Tô Du? Cô ta thì có thể có quan hệ gì?”

Thấy nhà mẹ đẻ xem thường Tô Du, Lưu Mai không vui, chị chồng là người có bản lĩnh thật sự!

“Chị chồng em nhiều quan hệ lắm. Lần này em chuyển chính thức cũng là nhờ chị chồng. Không có năng lực có thể làm được sao?”

Vừa nghe đến chuyện Lưu Mai chuyển chính thức, Lưu gia lúc này mới nhớ tới, lần này bảo Lưu Mai về cũng không phải để hỏi thăm nhà họ Tô ăn gì, mà vì hỏi cô chuyện chuyển chính thức.

Sao đột nhiên lại được chuyển chính thức.

Người nhà họ Lưu đều làm việc ở nhà máy phân hóa học, công tác của hai ông bà Lưu gia nhường cho hai đứa con trai. Công tác của con gái là tìm mọi cách tiến vào xưởng thép, làm từ công việc tạm thời, cố lên học nghề, rồi lên chính thức, nhưng mà mấy năm cũng không lên được.

Xưởng thép nhiều người, cạnh tranh lớn, còn tưởng rằng con gái còn phải đợi lâu, ai biết thình lình đã chuyển chính thức rồi.

Hôm nay vợ chú hai tới, người nhà họ Lưu mới biết con gái mình đã chuyển chính thức ở xưởng thép.

Quả thực là chuyện lớn. Công nhân chính thức, đây là bát sắt cả đời, con gái mình về sau là công nhân chính thức.

Mấu chốt là vợ chú hai lại nói Lưu Mai ở trong xưởng có quan hệ, cho nên bọn họ mới buồn bực cái quan hệ này là chỗ nào.

Lưu Mai làm một học trò, sao có khả năng có quan hệ? Hiện tại nghe được Lưu Mai nói cô chuyển chính thức là dựa vào chị chồng, xem ra, quan hệ là của nhà họ Tô.

Bà Lưu nói, “Mai Tử, chị chồng con quen biết người của xưởng thép, còn giúp con chuyển chính thức? Sao thế được, nhà họ Tô có năng lực này à? Tình hình nhà họ không phải chúng ta không biết.”

“Sao không có khả năng. Nhà họ Tô năng lực lớn lắm.” Lưu Mai cơm cũng không ăn. Dạo này sống tốt, miệng cũng có chút kén.

Cô tự hào nói, “Đừng nói con, em trai Đại Chí là Tiểu Chí hiện tại cũng là công nhân chính thức, nó trẻ thế có thể làm chính thức, sao con không được?”

“Em trai Đại Chí cũng thành công nhân chính thức rồi?”

“Chả thế, chị chồng con nói được làm được. Nói cho con chuyển chính thức là có thể chuyển chính thức. Nhà họ Tô hiện tại có bốn công nhân chính thức. Chị chồng còn là bí thư của chủ tịch công hội, mỗi ngày đi họp với lãnh đạo, còn gặp qua cả phó thị trưởng!”

Nhà họ Lưu: “……” Quả thực không dám tưởng tượng. Gặp một người làm chủ nhiệm, bọn họ đã cảm thấy đối phương ghê gớm lắm rồi.

Lưu Mai đắc ý nhìn người trong nhà, “Chờ sang năm xưởng dệt xây nhà xong, về sau nhà họ Tô sẽ ở trong căn phòng lớn. Con với Đại Chí tính rồi, về sau chúng con ít nhất cũng có thể được chia một phòng. Phòng chính thức, sinh con cũng có chỗ ở. Con với Đại Chí định sang năm sinh.”

“Mai Tử, con nói là thật à?” Bà Lưu run run rẩy rẩy hỏi.

“Đương nhiên, chị chồng bản lĩnh lớn lắm.”

Lưu đại tẩu nói, “Mai Tử, phòng ở viết tên ai?”

“…… Chị chồng em.” Lưu Mai xụ mặt nói.

Bà Lưu sửng sốt, “Sao không viết tên Đại Chí?”

Lưu Mai nghẹn lại, cô cũng muốn thế, nhưng không dám. Chị chồng có bản lĩnh mua phòng, vậy cũng có bản lĩnh không mua phòng. Nếu đắc tội với chị chồng, ăn không hết gói đem đi.

“Đều là người một nhà, phân rõ ràng như vậy làm gì. Chị chồng con một lòng vì trong nhà, con sao có thể tranh với chị ấy. Nói nữa, còn có Tiểu Chí, viết tên Đại Chí, Tiểu Chí có thể đồng ý? Lần này mua phòng, Tiểu Chí bỏ hơn nửa. Nhà họ Tô chúng con không chú ý nhiều như vậy. Dù sao cũng là cùng nhau ở.”

Không nghĩ tới Lưu Mai có thể nói ra một câu ‘chí công vô tư’ như vậy, cả nhà họ Lưu ngây ngốc hết cả.

Xem ra thím hai nói thật, Mai Tử thật sự bị nhà họ Tô rót mê hồn canh rồi. Không những ở nhà chồng cần cù chăm chỉ, trong lòng còn luôn nhắc chị chồng tốt.

Chị chồng Lưu Mai có tốt hay không, người nhà họ Lưu là tràn đầy kinh nghiệm. Tâm đen đến nỗi nhìn không ra nổi màu sắc khác.

Bà Lưu nói, “Mai Tử, nói thì nói như vậy, nhưng dù sao đã kết hôn rồi, phải có tính toán.”

Trong lòng Lưu Mai càng không vui, xụ mặt nói, “Lúc trước muốn con về nhà chồng sống cho tốt, hiện tại lại nói những lời này là có ý gì?”

Lưu đại tẩu khuyên nhủ, “Mai Tử, cô đừng nóng giận, mẹ đây là vì tốt cho cô. Kết hôn rồi phải có suy nghĩ của mình. Đừng chuyện gì cũng nghe chị chồng, cho dù nghe xong, trong lòng cũng phải rõ ràng, đừng để bị người coi như kẻ ngốc.”

Kẻ ngốc? Lưu Mai lập rức cảm thấy không thoải mái.

Ngốc gì, chị chồng còn nói cô thông minh, năng lực làm việc mạnh, chuyện quan trọng gì cũng giao cho cô!

Lưu Mai vẻ mặt cả giận nói, “Tôi làm kẻ ngốc thì sao, tôi làm kẻ ngốc có thể ở trong phòng lớn, ăn cơm gạo tẻ, ăn thịt, còn được làm công nhân chính thức. Tôi vui vẻ làm kẻ ngốc của tôi!”

Người Lưu gia nhìn dưa muối và bánh bột bắp trên bàn, cảm thấy lời này không thể phản bác.

Thấy người nhà mẹ đẻ bị mình trấn trụ, Lưu Mai hừ một tiếng, “Mọi người đừng rước thêm phiền cho con, chị chồng con không dễ nói chuyện, chỉ cần nghe chị ấy, chuyện gì cũng tốt. Nếu mọi người làm chị ấy không vui thì cuộc sống của con cũng không dễ chịu..”

Lưu Đại Dũng còn chuẩn bị nói gì lại bị vợ ngăn cản. Lưu đại tẩu nói, “Mai Tử, thôi, chúng ta không nói, nhưng về sau nếu có gì tốt, em cũng nhớ thương nhà mẹ đẻ một chút. Em xem các em ăn ngon thế, lần sau có thể cũng giúp nhà ta mang chút lương thực không?”

Cả nhà đều nhìn Lưu Mai.

Lời này Lưu Mai không dám đồng ý. Quan hệ của chị chồng có thể tùy tiện dùng sao? Chị chồng nói, quan hệ là phải dùng trên lưỡi dao. Giúp người khác thì không thể giúp được nhà mình.

Lời này rất có đạo lý, ai muốn lúc nào cũng giúp đỡ người khác. Mấu chốt là…… Chị chồng cũng sẽ không nghe lời cô. Lúc trước người nhà mẹ đẻ làm loạn như thế, ai biết chị chồng có hỗ trợ hay không.

Thấy cô không nói lời nào, bà Lưu không vui, xụ mặt nói, “Mai Tử, tuy rằng con gả ra ngoài, nhưng cũng là trong nhà nuôi lớn, thế nào cũng phải nhớ đến chúng ta. Con xem cả gia đình mình này, cả ngày ăn không đủ no. Còn có chị dâu con, hiện tại vẫn là công nhân tạm thời. Chuyện này con cũng định mặc kệ?”

“…… Nếu là con, con nhất định quản. Nhưng tính chị chồng con mọi người cũng biết. Muốn chị ấy hỗ trợ thật sự khó, trừ phi……”

“Trừ phi gì?” Bà Lưu nói.

Cả nhà nhìn cô.

Lưu Mai nhíu mày nói, “Trừ phi mọi người có chút tác dụng.”

“……”

……

Buổi tối Lưu Mai về đến nhà, Tô Du còn đang đọc sách, cô đã trở lại cũng không dám động, thấy Tô Du liếc cô một cái, chạy nhanh tới, “Chị, em đã về.”

Bên cạnh Tô Lâm cũng đang học, nghe được lời này thì cười, “Chị dâu còn biết về đấy.”

Tô Du trừng mắt nhìn Tô Lâm một cái, rồi mới nhìn về phía Lưu Mai, “Ừ, nghỉ ngơi sớm đi.”

Lưu Mai lúc này mới gật đầu chuẩn bị đi nghỉ ngơi, nhưng mà cảm thấy hình như đã quên chuyện gì. Cô sửng sốt, lúc này mới xoay người, thật cẩn thận nói, “Chị, nhà em tìm em vì chuyện chuyển chính thức. Còn nói cái gì mà để em giúp đỡ nhà mẹ đẻ, em không đồng ý. Quan hệ nhà ta sao có thể tùy tiện sử dụng.”

Thấy Lưu Mai tự giác như vậy, Tô Du cong môi, “Những việc này nói với chị làm gì, về nhà mẹ đẻ mà thôi, chị cũng không phải người cổ hủ. Còn biết quay lại là được. Dù sao thì đây mới là nhà chồng em. Lòng em ở nơi nào, thì có thể sống tốt ở đó.”

Lưu Mai gật đầu liên tục. “Chị nói đúng. Em một lòng vì nhà họ Tô.”

“Ừ, giác ngộ của em rất cao. Không hổ chị tín nhiệm em như vậy. Đi nghỉ ngơi trước đi, Đại Chí vẫn luôn lo lắng cho em đấy. Còn người nhà mẹ đẻ em, có cơ hội, chị sẽ giúp đỡ.” Khi nào thì có cơ hội, đương nhiên là khi cần dùng đến.

Nghe được Tô Du hứa hẹn, Lưu Mai vui mừng ra mặt. “Cảm ơn chị, em đi nghỉ ngơi. Đúng rồi chị, em rót cho chị chút nước ấm nhé, thời tiết này lạnh quá.” Sau đó chạy nhanh đi tìm ấm nước.

Tô Du cười cười. Cô thích người linh hoạt.

Chương trước | Chương sau

4 thoughts on “Năm 60 tươi đẹp – Chương 58

  1. Mình đã đọc hết 58 chương , truyện 225 chương lận còn 1 chặng đường dài phía trước . Cũng có thể do thể loại điền văn kén người đọc , số chương cũng nhiều nên ít người đọc , hi vọng chủ nhà đừng vì vậy mà buồn drop k edit nữa. Dù biết vất vả edit mà ít người ghé thăm thì cũng buồn, k có động lực edit tiếp. Đọc hết edit mình có thử đi đọc convert tới chương 70, 1 số chương bị lặp và đọc hán Việt nên hơi biếng. Vẫn thích đọc bản edit dễ hiểu mượt , thuần Việt sẽ chờ chủ nhà comeback rồi sẽ quay lại đọc tiếp . Cảm ơn bạn đã edit

    Liked by 1 person

  2. Còn 167 chương nữa, giờ sắp hết năm rồi nếu edit đều cũng phải năm sau mới hoàn, tới lúc đó quay lại đọc có khi quên sạch nội dung k giải được pass luôn:))). Mình não cá vàng đọc nhiều truyện nên nhiều khi lẫn lộn các truyện với nhau , k nhớ cái nào với cái nào, đọc giải trí nên đọc xong quên ngay, đọc k liên tục nên nhớ nổi chương cũ như nào. Thật hận lũ copy nếu k đã không có vụ pass . Hihi thực ra mình cũng khá thích giải pass cảm giác giải pass thành công rất yomost. Trừ những nhà đặt pass vụn vặt chi tiết nhỏ quá, hoặc pass kín thì đành bỏ cuộc , nhiều khi giải pass mấy chục chương đầu, đợi edit ra chương vài tháng sau quay lại đọc tiếp k nhớ pass cũ để lấy chi tiết đọc giải pass mới , khóc tiếng mán không lẽ đọc lại từ đầu , làm quyển sổ ghi chú pass từng chương

    Liked by 1 person

Leave a comment