Năm 60 tươi đẹp – Chương 51

Sáng thứ hai, Tô Du và chủ tịch Tôn đều tới rất sớm, hai người gần như là đến văn phòng cùng lúc.

Trình Tiểu Lệ đang lau bàn, Cao Minh đang pha trà. Hai người bộ dáng chịu thương chịu khó.

Chủ tịch Tôn có chuyện vui tâm tình sảng khoái, trực tiếp khen ngợi, “Hai đồng chí mới tới làm việc thật không tồi.”

Tô Du ngồi trên ghế nâng chén trà lên, nói, “Đúng vậy, từ khi bọn họ tới, vẫn luôn chăm chỉ cần cù. Người trẻ tuổi thật nhiệt huyết.”

Chủ tịch Tôn cũng bưng chén uống trà, cười nói, “Các cô cậu chịu khó làm, về sau ở công hội có rất nhiều không gian để phát triển.”

Hai người trẻ tuổi tức khắc kích động sắc mặt đỏ bừng, đôi mắt sáng lên.

Tô cán sự đúng là không nói sai, tích cực làm việc là biện pháp tốt để xuất đầu lộ diện.

Chủ tịch Tôn với Tô Du an tĩnh uống trà, trong đầu ấp ủ cảm xúc. Một ly trà uống xong, trên mặt lộ ra thần thanh khí sảng.

Chủ tịch Tôn đứng lên, “Tiểu Tô, đi thôi.”

“Vâng.” Tô Du cũng đi theo đứng lên, cầm theo sổ ghi chép của mình.

Hai người trước sau ra cửa, thần thần bí bí, lại như muốn cho người khác chú ý. Người sáng suốt vừa thấy là biết đây là muốn đi làm chuyện lớn.

Trình Tiểu Lệ hâm mộ nói, “Chủ tịch Tôn thật tín nhiệm Tô cán sự.”

Cao Minh nói, “Nghe nói Tô bí thư tới công hội mới hơn hai tháng thôi.”

“Thật là có bản lĩnh.”

Tô Du đi theo chủ tịch Tôn tới xưởng ủy, lại lần nữa được “tiếp đãi” như khách quý.

Cao xưởng trưởng dạo này cũng có chút khí phách hăng hái. Tuy rằng cạnh tranh với công hội có hơi rơi xuống thế hạ phong, nhưng ở bên ngoài vẫn rất có mặt mũi.

Xưởng khác còn vì lương thực mà phát sầu, xưởng dệt bên này hiện tại chỉ chờ lương thực cuồn cuộn không ngừng vận chuyển trở lại.

Không cần dựa lương thực cứu tế của phía trên, tự mình giải quyết vấn đề, đây là có thể diện cỡ nào chứ, đi trên đường cũng có thể cười ra tiếng.

Nhưng mà chờ Chủ tịch Tôn đem kế hoạch xây nhà vứt cho cho ông ta xong, trên mặt liền cười không nổi.

“……”

Chủ tịch Tôn nói, “Lão Cao, tôi đây cũng là vì trong xưởng. Tôi đã đi gặp lãnh đạo trên thành phố, lãnh đạo cũng ủng hội. Hiện tại bắt đầu từ công hội, các anh hỗ trợ một chút, chúng ta làm chuyện này.”

Cao xưởng trưởng suýt thì thổ huyết. Chuyện lớn như vậy, công hội thế nhưng không cùng bọn họ bàn luận, trực tiếp mang tới thành phố?

“Lão Tôn, sao anh không thương lượng với tôi?”

Chủ tịch Tôn uống ngụm trà, “Các anh không phải đang vội vàng chuyện đổi lương thực sao, tôi cũng không tiện làm phiền, tôi và Tiểu Tô hai người tốn vài ngày mới làm tốt kế hoạch. Không có chỗ nào khiến các anh phải nhọc lòng. Chỉ cần tài vụ phối hợp một chút là được. Theo kế hoạch, xưởng cũng không tốn bao nhiêu tiền.” Thương lượng với anh không phải để anh hái mất đào sao?

Cao xưởng trưởng đương nhiên biết không tốn bao nhiêu tiền, nhưng là cảm thấy đau lòng.

Xây nhà, chuyện lớn như vậy lại để công hội dắt đầu!

Mất mặt, quá mất mặt.

Cái này bảo ông ta về sau đấu đá với công hội thế nào được. Lương thực là bọn họ làm, phòng ở là bọn họ xây. Còn có địa vị gì cùng bọn họ tranh?

Chủ tịch Tôn nhìn ông ta bộ dáng như ăn phải ruồi bọ, trong lòng sảng đến thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Chỉ cần phòng ở này xây xong, về sau trong xưởng ai có thể không khen ông ta một tiếng tốt. Sau này mặc kệ ai là chủ tịch công hội, cũng không thể vượt qua ông ta.

Thậm chí ông ta khả năng còn có thể tiến thêm một bước!

“Sao thế, anh có ý kiến gì. Lãnh đạo bên thành phố đang thúc giục, hy vọng chúng ta bên này mau chóng thực hiện, có thể làm ra chút thành tích, cũng coi như là cho các đơn vị khác tham khảo.”

Tô Du cũng cười nói, “Tôi cũng xin chen một câu, tôi cảm thấy chuyện này đối với xưởng dệt Giang Đông chúng ta mà nói, là một sự kiện có ý nghĩa lịch sử, về sau nếu ai học chúng ta làm như vậy, cũng phải nhớ tới thanh danh của xưởng dệt Giang Đông. Cũng phải biết tên của chủ tịch Tôn và Cao xưởng trưởng.”

Lời nói đã nói đến mức này, Cao xưởng trưởng tuy rằng trong lòng không thoải mái, cũng vô pháp cự tuyệt.

Dù sao lãnh đạo thành phố cũng đã đồng ý.

Hơn nữa Tiểu Tô nói rất đúng, việc này nếu làm xong, đối với toàn bộ xưởng dệt đều là chuyện vô cùng tốt.

“Được, tôi lập tức triệu tập mở họp, triển khai việc này.”

Chủ tịch Tôn cười mị mắt, “Tiểu Tô, đi cách vách báo cho các đồng chí chúng ta, đến phòng họp mở họp.”

Nửa giờ sau, toàn bộ cán bộ quản lý trong xưởng, bao gồm phân xưởng chủ nhiệm linh tinh, cùng với công hội bên này, hậu cần, tất cả đều tề tụ một đường, chen chúc trong phòng hội nghị nho nhỏ.

Có người đến vị trí cũng không có, phải đứng.

Trong phòng hội nghị tiếng nghị luận sôi nổi, mọi người đều đang thảo luận lần này cần làm chuyện gì.

Bởi vì việc này là chủ tịch Tôn bắt đầu, cho nên Cao xưởng trưởng cũng không có mặt mũi đoạt nổi bật, hội nghị vừa bắt đầu đã mời chủ tịch Tôn lên đài chủ trì.

Chủ tịch Tôn khí phách hăng hái cầm kế hoạch, nhìn toàn bộ cán bộ quản lý trong phòng hội nghị, trên mặt kích động hơi hơi phiếm hồng, “Các đồng chí, hôm nay triệu tập mọi người lại đây, là có một chuyện quan trọng muốn thương lượng với mọi người, đó chính là kế hoạch xây dựng nhóm phòng đầu tiên thuộc về công nhân viên chức xưởng dệt Giang Đông chúng ta!”

Lời này vừa nói ra, toàn bộ phòng hội nghị tức khắc yên tĩnh. Vài giây sau, lại bắt đầu sôi trào.

“Trật tự trật tự, trước hết nghe tôi nói xong kế hoạch rồi lại nói. Phòng ở có thể xây hay không, xây nhiều hay ít, cái này còn phải xem biểu hiện của mọi người.”

Phía dưới lập tức một mảnh an tĩnh, ai cũng không dám chậm trễ chuyện lớn như vậy.

Phải biết rằng, hiện tại bao nhiêu người cả nhà chen chúc trong cái phòng đơn. Cho dù là Cao xưởng trưởng, cũng là người một nhà chen trong một phòng hai thất, phòng khách nhỏ đến mức chuyển người cũng khó khăn. Phòng bếp còn là công cộng. Có thể nghĩ hiện tại nhà ở là khó khăn cỡ nào.

“Lần này kế hoạch xây phòng của chúng ta là mượn tiền xây phòng……”

Chủ tịch Tôn bắt đầu thao thao bất tuyệt giảng giải kế hoạch lần này.

Lần này xây phòng, trong xưởng không phải bỏ ra bao nhiêu tiền, nhưng vì giúp công nhân trong xưởng giải quyết khó khăn nhà ở, cho nên lãnh đạo công hội dốc hết tâm can khấp huyết, hơn nữa lãnh đạo xưởng ủy ủng hộ, cuối cùng nghĩ đến một biện pháp tốt —— tìm công nhân vay tiền.

Vừa nghe vay tiền, phía dưới người lại loạn lên. Sao có thể vay tiền? Vay tiền tổn thương tình cảm!

Chủ tịch Tôn lại vỗ vỗ cái bàn, “Có còn muốn ở nhà mới hay không?!”

Phía dưới lại một mảnh an tĩnh.

“Căn cứ vào năng lực kiến trúc trước mắt của chúng ta, lần này xây dựng không nhiều lắm. Cái gọi là có vay có trả, cho nên nhóm phòng đầu tiên dùng để làm khoản nợ trả cho công nhân. Nói cách khác, công nhân nào cho xưởng vay tiền là tuyệt đối có thể có được phòng ở. Hơn nữa phòng này với phòng phúc lợi không giống nhau, đơn vị có thể cùng bọn họ ký hiệp nghị, bọn họ có thể vẫn luôn ở tại phòng đó, cho đến khi phòng này về sau không thể ở được nữa, mặc kệ bọn họ có phải công nhân trong xưởng nữa hay không, cái này là bất biến. Phòng thừa lại mới có thể dùng để giải quyết vấn đề nhà ở khó khăn của gia đình công nhân. Nhưng loại phòng này cùng phòng cho công nhân viên chức của đơn vị lúc trước giống nhau, chỉ cho công nhân ở, công nhân từ chức hoặc là qua đời, phòng ở phải thu hồi về.”

Nghe thấy những lời này, nhóm lãnh đạo phía dưới lại bắt đầu nghị luận sôi nổi. Vay tiền tốt quá, này tương đương với mua cái phòng luôn rồi.

Lúc này ai còn nghĩ đến quyền tài sản hay không tài sản, đã hứa hẹn đến khi phòng đổ, vậy tương đương với cả đời cư trú, trên cơ bản  thuộc về nhà mình.

Có thể có được phòng thuộc về nhà mình, đối với công nhân, quả thực chính là bánh từ trên trời rơi xuống.

Mấy người của công hội đôi mắt tỏa sáng, đến giờ khắc này, mới hiểu trước đó Tô Du nhắc nhở gom tiền làm gì.

Điền cán sự đôi mắt đăm đăm, cô nhớ tới Tô Du tìm cô tạm chi lương một ngàn đồng tiền……

“…… Ngoại trừ cán bộ quản lý, một công nhân nhiều nhất được 30 mét vuông, mỗi mét vuông dựa theo đơn giá mười tám nguyên tiền tiến hành gán nợ…… Kế hoạch kiến phòng tôi sẽ bảo công hội dán lên, mọi người cũng phải tiến hành tuyên truyền cho từng công nhân. Tôi kiến nghị thời gian báo danh đến mùng một tháng mười hai. Lần này áp dụng nguyên tắc công bằng công chính công khai, hơn nữa hoàn toàn tự nguyện.”

Giảng giải xong, trong phòng hội nghị truyền  ra một trận kinh thiên động địa vỗ tay.

Loại phương pháp này quả thực thật tốt quá, chỉ cần bỏ tiền là chắc chắn có thể có được phòng, không cần phải tranh đoạt đến vỡ đầu. Mấu chốt là bọn họ làm cán bộ quản lý, còn có thể dựa theo cấp bậc bất đồng, mỗi cấp bậc có thể mua thêm…… A, không phải, là cho xưởng mượn thêm năm mét vuông tiền.

Hội nghị chấm dứt, các nhân viên quản lý trung tầng vội bay nhanh đi thông báo từng công nhân, để bọn họ tan tầm về nhà, không quan tâm dùng biện pháp gì, nhất định phải kiếm tiền, tiền tiền tiền, có tiền là có thể ở căn phòng lớn.

30 mét vuông! Có thể làm thành phòng hai thất!

Còn lại xưởng ủy và công hội cũng bắt đầu phân phó nhiệm vụ.

Công hội chủ đạo công tác, xưởng ủy hiệp trợ.

Chủ tịch Tôn khí phách hăng hái nói, “Tiểu Hồ và Tiểu Trương các cô phụ trách hỗ trợ kế toán tiến hành công tác thống kê, có tác dụng giám sát. Tiểu Tô phụ trách tùy thời tiến hành liên lạc với xưởng ủy, có bất kỳ tình huống gì phải kịp thời hội báo. Các anh xưởng ủy bên này sắp xếp ai, nếu không sắp xếp Tiểu Điền đi, nghe Tiểu Tô nói hai cô ấy liên lạc vài lần rồi, có kinh nghiệm.”

Tô Du cười nói, “Mỗi lần câu thông với Điền cán sự đều rất thuận lợi.”

Xưởng ủy: “……” Gì mà câu thông vài lần, có mà náo loạn vài lần thì có.

Điền cán sự liếc Tô Du một cái, trên mặt bất động thanh sắc, nhưng thật ra trong lòng thoải mái rất nhiều. Cái kẻ lòng dạ đen tối này tốt xấu còn tính là tín dụng.

Chuyện nhỏ như vậy Cao xưởng trưởng cũng không cần thiết phải cãi cọ, dù sao đều là người của mình, Tiểu Điền làm việc cũng còn được, “Được, Tiểu Điền, cô và Tiểu Tô, việc này nhất định phải hỗ trợ tốt lẫn nhau. Bảo đảm chuyện xây nhà thuận lợi hoàn thành!”

Điền cán sự lập tức nói, “Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”

Mọi người ra khỏi phòng họp, toàn bộ xưởng đã bắt đầu cãi cọ ồn ào.

Công hội bên này năng lực làm việc rất nhanh, thừa dịp giữa trưa trước khi tan tầm, đã dán thông cáo ra ngoài. Bao gồm ý nghĩa chính của lần xây nhà này, và các tiêu chuẩn.

Tan làm, công nhân vây quanh bảng tuyên truyền chật như nêm cối.

Tuy rằng nhóm lãnh đạo của mình đã giảng giải qua, nhưng bọn họ chính là cảm thấy không đáng tin cậy, vẫn muốn xem nội dung tuyên truyền.

Sau khi xem xong, một đám lại kích động lại không cân bằng, “Vì sao chỉ cho chúng tôi cho vay 30 mét vuông, chúng tôi có tiền không thể cho vay nhiều sao, tôi nguyện ý cho xưởng vay tiền!”

“Tưởng bở, xưởng còn có thể xây nhà cho cả nhà cô chắc. Ai bảo chồng cô đi xưởng giày, lại chẳng có phòng ở.”

“Chúng tôi hai vợ chồng đều ở xưởng dệt, 60 mét vuông đủ ở, ha ha ha.”

“Chúng tôi không có tiền thì làm sao, cũng  không thể không xây nhà cho chúng tôi chứ.”

Lập tức thu được rất nhiều ánh mắt xem thường, “Không có tiền cho xưởng vay, trong xưởng có cái rắm cho phòng ở.”

“……”

Lúc này, Tô Du đang dẫn hai đứa em về nhà.

Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí kích động nhìn Tô Du.

Chị, sao chị có năng lực như vậy chứ, nói giải quyết là giải quyết.

Tô Du nói, “Chị nghĩ thế này, chúng ta là người một nhà, dứt khoát xây cái phòng lớn, bên trong có phòng bếp với buồng vệ sinh luôn. Về sau người một nhà ở rất tiện.”

Lúc này Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí đã không có gì để nói, chị nói sao chính là vậy.

Gật đầu như giã tỏi.

Tô Tiểu Chí nói, “Chị, sao chị biết?”

“Đây là ý kiến của chị, em nói xem sao chị lại biết?”

“……” Chuyện lớn như vậy mà lại là ý kiến của chị!

Tô Du tiếp tục nói, “Dựa theo tiêu chuẩn, chị có thể được phân 35 mét vuông, các em hai người mỗi người 30 mét vuông. Tổng cộng 95 mét vuông. Vì công bằng, cái phòng này đứng tên chị. Miễn cho hai anh em về sau không phục. Nháo đến nhà cửa không yên.”

Tô Tiểu Chí nói, “Chị, nghe chị.”

Tô Đại Chí cũng gật đầu, “Chị, nghe chị.”

Tô Du vừa lòng cười, “Được, chiều chị đi nộp tiền.”

Chương trước | Chương sau

Leave a comment