Năm 60 tươi đẹp – Chương 39

Cúp điện thoại, Hồ uỷ viên lại hỏi, “Tiểu Tô, có chuyện gì thế?”

Tô Du vẻ mặt vui vẻ, “Là trường học gọi tới, nói tôi thông qua kỳ thi tốt nghiệp, ngày mai đi lấy bằng. Còn là học sinh ưu tú tốt nghiệp. Hồ uỷ viên, tôi xem như có bằng trung chuyên rồi sao?”

Mọi người nghe xong tin tức này cũng vui vẻ cho cô. Hồ uỷ viên cười nói, “Đương nhiên. Tiểu Tô, cô mới đi học không bao lâu, nhanh như vậy đã tốt nghiệp. Xem ra cô đọc sách thật sự không tồi.”

“Tôi từ nhỏ đã thích học tập. Tôi học gì cũng rất nhanh.” Tô Du lúc trước biểu hiện khiêm tốn, lúc này lại rất tự tin nói.

Trương uỷ viên cười nói, “Lời này tôi tin, bằng không cũng không thể nhanh như vậy tốt nghiệp. Khi nào lấy, có muốn xin nghỉ không?”

“Không cần không cần, tối mai tôi mới đi lấy.”

Toàn bộ thi đấu kỹ năng chỉ có một ngày, buổi chiều vẫn luôn bận tới trời sắp tối mới kết thúc.

Bận xong, ngày hôm sau là công việc nặng nề sửa sang lại thành tích. Hai vị uỷ viên cũng gia nhập hỗ trợ.

Hồ ủy viên tỏ vẻ cần nhanh chóng nhận người. Nhưng bà cũng không phải thực tín nhiệm xưởng ủy bên kia, vẫn là muốn thông qua thông báo tuyển dụng, chiêu công từ bên ngoài. Bằng cấp muốn trung chuyên hoặc là cấp 3. Đặc biệt là nam đồng chí, nhất định phải cẩn thận sàng lọc, cũng không thể tìm người quá kém.

Tô Du nhìn Lâm cán sự, thấy Lâm cán sự có chút ủ rũ cụp đuôi, hiển nhiên cũng biết mục đích tìm nam đồng chí.

Công việc chính là như vậy, cô không làm, luôn có người tới làm. Cô làm không được luôn có người làm tốt hơn cô.

Chủ tịch Tôn cũng chưa nói nhất định phải là nam đồng chí, lúc trước có thể cho Lâm cán sự cơ hội này, không quan tâm ông ấy về sau có ý định đổi người hay không, ít nhất Lâm cán sự từng có cơ hội. Nếu cô ấy nỗ lực một chút, tích cực chủ động một chút, khiến chủ tịch Tôn quen có cô ấy làm bí thư bên cạnh phụ trợ, về sau bảo ông ấy đổi người, ông ấy còn không muốn đổi.

Sau khi trải qua nhiều trợ lý, Tô Du vừa lòng nhất vẫn là trợ lý cuối cùng. Một tiểu thịt tươi thật linh hoạt…… Khụ khụ, cô tuyệt đối không phải bởi vì đối phương có sắc đẹp. Thật sự là tên nhóc đó làm việc rất chu toàn. Phàm là chuyện có liên quan đến cô, chuyện công chuyện tư, tiểu tử đó đều nhớ rõ rành mạch, lớn như cùng cô bày mưu tính kế, phất cờ hò reo, nhỏ như sinh nhật cô, sinh nhật người trong nhà, sinh nhật khách hàng, ngay cả con chó cô nuôi khi nào nên cạo lông, cũng có thể kịp thời nhắc nhở.

Lâu dần, cô có chút không rời xa được trợ lý này. Dù sao thì luôn có người ở bên cạnh giúp nhớ kỹ mọi chuyện thượng vàng hạ cám, tự nhiên mà thành thói quen loại cảm giác nhẹ nhàng, lười đến động não này.

Chủ yếu là, trợ lý kiểu đó sẽ làm người ta cảm giác được tự hào khi làm một lãnh đạo. Làm lãnh đạo cảm thấy, cấp dưới đối với chính mình thực tri kỷ. Có loại trợ lý tri kỷ này, ai còn buông tay được?

Nhưng sau đó Tô Du phát hiện, vị tiểu thịt tươi này sở dĩ có thể làm được như vậy, là bởi vì cậu ta có quyển sổ ghi chép rất dày, bên trong ghi lại thói quen hằng ngày của cô, tình huống của tất cả thành viên trong gia đình. Hơn nữa mỗi ngày tan tầm xong, đều coi như sách giáo khoa mà ôn tập một lần.

Cho nên nói, người ta là thật sự tốn công phu.

Lâm cán sự không bỏ công sức, không chủ động, hiện tại bị thay thế. Cũng chỉ có thể cho người khác cơ hội. Nếu chủ tịch Tôn không nhúc nhích tâm tư đổi, cô khẳng định sẽ không đoạt công tác. Chuyện này là không có đạo đức, mà mình là người tư tưởng đạo đức cao thượng. Nhưng hiện tại không giống nhau ……

Tô Du thở dài với Lâm cán sự.

Lâm cán sự ngẩng đầu, đúng lúc chạm phải ánh mắt đồng tình của cô, miệng nhịn không được bẹp bẹp, lại cúi đầu.

Buổi chiều tan tầm, Tô Du cố ý vô tình cùng Lâm cán sự rời văn phòng, hai người cùng đi một đoạn đường.

“Lâm cán sự, tôi nghe ý tứ, có phải nam đồng chí tới làm trợ lý cho chủ tịch Tôn không?”

“Có vẻ đúng vậy. Thật ra mấy ngày hôm trước chủ tịch Tôn cũng tìm tôi nói qua. Cảm thấy tôi khả năng không phải thực thích hợp.”

Lâm cán sự cười khổ nói, “Kỳ thật tôi cũng biết những việc này. Chủ tịch Tôn vẫn luôn muốn tìm nam đồng chí. Lúc trước nếu cô không tới văn phòng, biên chế của cô chính là chuẩn bị cho nam đồng chí. Sau đó cô biểu hiện không tồi, cho nên chủ tịch Tôn cũng chưa nói gì. Hiện tại biến thành như vậy, tôi biết, là bởi vì tôi năng lực kém.”

“Nói bừa, sao có thể là do năng lực của cô kém, là bởi vì chúng ta là phụ nữ nên khó xử. Nam cùng nữ làm việc có gì khác nhau, tôi nghĩ, có thể là bởi vì làm phụ nữ, muốn chăm sóc con, chăm sóc gia đình. Không có cách nào ở bên ngoài trong mưa trong gió đi theo chủ tịch Tôn làm việc. Bằng không, trước kia cô sao có thể được tuyển?”

Lâm cán sự ngẩn người, trong lòng rất ngượng ngùng. Cô sở dĩ được tuyển, là bởi vì cô tới công hội sớm. Khi đó Nghiêm Tiểu Phương còn chưa tới, công hội ít người, chỉ có cô làm cán sự, chỉ có thể tuyển cô……

Tô Du vẻ mặt cổ vũ nói, “Dù sao nếu thật sự không được thì đã sớm đổi. Cũng sẽ không kéo dài tới hiện tại. Chỉ có thể nói, chủ tịch Tôn là bởi vì suy xét đến việc cô đã kết hôn, cho nên mới băn khoăn này nọ. Vì thế Lâm cán sự, cô phải có tin tưởng với bản thân mình. Mặc kệ về sau cô làm gì, cô đều rất tuyệt.”

Được Tô Du cổ vũ, Lâm cán sự trong lòng nhiều ít thoải mái một chút. Cô vẫn luôn lo lắng cho mình bị thay thế xong, sẽ bị người chê cười, nhưng không nghĩ tới còn có người an ủi cô.

Cô không phải bởi vì vấn đề năng lực, cô chỉ là bởi vì muốn chiếu cố gia đình.

Đây là khó khăn mỗi người đàn bà đều gặp phải.

“Tô Du, cảm ơn cô đã giúp tôi. Lần trước tôi…… Cô cuối cùng vẫn giúp tôi. Cảm ơn cô.”

Tô Du cười vỗ vỗ bả vai cô, “Cảm ơn làm gì, trong lòng tôi, các cô đều là chị em của tôi, mọi người muốn cùng nhau làm việc. Cô có thể giúp tôi chia sẻ công việc, tôi cảm ơn cô còn không kịp. Cô xem tôi hiện tại trong tay còn quản chuyện thi đua, mỗi tháng công việc nhiều lắm. Chỉ một hạng mục, tôi đã bận quanh năm suốt tháng, cuối năm còn phải tổng kết, có cô hỗ trợ, tôi còn mừng.”

Lâm cán sự trong lòng khẽ nhúc nhích, cẩn thận nhìn nhìn Tô Du, sau đó ngượng ngùng thu hồi tầm mắt. Cẩn thận nghĩ lại, Tô Du hiện tại rất nhiều việc, đến sau mình, kết quả hiện tại ở công hội làm việc nhiều nhất. Quản sự tình nhiều nhất. Không giống mình, nếu thật sự không làm bí thư của chủ tịch Tôn, trong tay không có gì. Đến lúc đó chính là can sự tạp vụ, hôm nay làm cái này, ngày mai làm cái kia. Cuối cùng cái gì tốt cũng không có.

“Lâm cán sự, tôi đi trước đây, đi lấy bằng tốt nghiệp.”

Tô Du cười tạm biệt với cô, lúc này mới đeo túi chạy nhanh về hướng cửa.

Lâm cán sự nhìn bóng dáng có, có chút không thoải mái. Lần trước cô đã đoạt việc của Tô Du, lần này nếu lại đoạt nữa, cảm thấy trong lòng không dễ chịu.

Bởi vì Tô Tiểu Chí bắt đầu làm ca đêm luân phiên, cho nên Tô Đại Chí chờ Tô Du.

Thấy Tô Du tới, Tô Đại Chí giống như hiến vật quý vỗ vỗ túi xách.

Tô Du nhướng mày, bất động thanh sắc đưa mắt ra hiệu với hắn, sau đó cùng nhau hướng ra đường lớn. Đi thật xa rồi, Tô Đại Chí lấy nguyên liệu trong túi ra cho cô xem.

“Chị, đều là bông.”

Tô Du sờ sờ nguyên liệu, là nguyên liệu tốt. Nhưng do lúc nhuộm màu không tốt, nên màu sắc không đều. Tô Du thật chướng mắt. Trên người mình sao có thể mặc loại này, đồ lót cũng không được.

“Chị, chị làm thêm vài món đồ đi.”

“Tiêu linh tinh làm gì. Cái này cất đi chị cần dùng.” Tô Du nhét vải dệt lại vào trong túi hắn. Trong nhà chỗ cần tiêu tiền còn nhiều lắm, muốn mua xe mua phòng, toàn yêu cầu những món tiền lớn.

Tô Đại Chí buồn bực vuốt đầu. “Chị, không phải chị muốn mặc đẹp sao?”

“Chị không phải mới mua sao, em coi chị thật là người tiêu tiền như rác à? Chị phải suy xét vì em với Tiểu Chí nữa. Chị chuẩn bị dồn tiền đổi căn phòng lớn cho các em. Tiền phải dùng ở đúng chỗ.”

Tô Đại Chí nghe vậy, trừng to đôi mắt, “Chị, mua phòng ở, nhà ta? Sao có khả năng, ở đâu ra phòng?”

“Vậy em cũng đừng lo lắng. Chị sẽ tìm phòng ở. Hiện tại tiết kiệm tiền đã. Em nhớ rõ, một ngày nào đó, nhà mình phải ở nhà có ít nhất ba phòng.”

Tô Đại Chí cảm thấy mình đang nằm mơ.

Đó là không có khả năng!

Lãnh đạo của xưởng cũng không được ở căn phòng tốt như vậy.

Đương nhiên chị nói là không thể phản bác, thật vất vả mới làm chị vui vẻ.

Tới trường học, Tô Du trực tiếp đi tới phòng giáo vụ lãnh bằng tốt nghiệp và chứng nhận học sinh ưu tú. Lúc này bằng tốt nghiệp giống với giấy khén, trên cùng là ảnh của đồng chí chủ tịch, phía dưới là bốn chữ ‘chỉ thị tối cao’. Mắt vừa thấy, Tô Du còn tưởng rằng mình bắt được giấy chứng nhận ngự tứ.

Vĩ nhân a……

Nếu là vĩ nhân thật sụ trao cho cô giấy chứng nhận thì tốt rồi.

“Bạn học, cô sao vậy?” Cô giáo ở chỗ giáo vụ nhìn cô mơ màng, hiếu kỳ hỏi. Đừng có vui đến choáng váng đấy.

“A, tôi nhìn thấy đồng chí chủ tịch vĩ đại, trong lòng kích động. Cô xem đồng chí chủ tịch của chúng ta vĩ đại nhường nào. Chỉ là nhìn ảnh chụp cũng quang mang vạn trượng.”

Cô giáo: “……”

Cầm hai giấy chứng nhận, Tô Du lại đi tìm cô Từ.

Cô Từ đang chuẩn bị lên lớp, thấy Tô Du tới cũng rất vui. Gần đây Tô Du không đi học, bà còn không quen, lớp học cũng không có người tung hứng với bà.

Nhưng có thể dạy ra học sinh ưu tú như vậy, trên mặt cũng cảm thấy rất có thể diện.

Bởi vì vội vàng, cô Từ cũng không nói nhiều, cầm một đống sách, để Tô Du trở về ôn tập. Mặc kệ sang năm có thể báo danh hay không, cũng muốn ôn tập tốt chương trình thi đại học.

Tô Du ôm một đống sách, trong lòng hưng phấn. “Cô ơi, em nhất định sẽ ôn thật tốt.”

“Đi về đọc sách đi, không hiểu cứ tới hỏi cô. Nhưng cô cũng không khẳng định có thể trợ giúp. Cấp 3 có rất nhiều môn, cô cũng không phải đều hiểu hết. Cô khuyên em nếu có thời gian, có thể đi báo danh dự thính trong trường học.”

“Vâng, em ôn trước một lần, rồi đi dự thính sau ạ.” Thi đại học mà cũng cần dự thính sao, thành tích lúc trước của cô rất tốt!

Tô Du tự tin lật sách, sau đó ngây ngẩn cả người…… Xong rồi, kiến thức hình như ném sạch sẽ đi rồi. Hơn nữa sách giáo khoa này cùng nội dung học trước kia hoàn toàn không giống nhau.

Chương trước | Chương sau

Leave a comment