Năm 60 tươi đẹp – Chương 38

Buổi tối Tô Du mặc quần áo mới, đi giày mới về nhà, sáng mù mắt toàn bộ hàng xóm trong đại viện.

Ai đây, có phải đi nhầm hay không.

Thím Điền đang cho cháu mình đi tiểu, tý thì làm rơi cháu mình xuống đất, cũng may thằng bé tóm chặt, không thì mông đã bị đập xuống.

“Tiểu Tô, mua quần áo à?”

“Đúng vậy, Đại Chí Tiểu Chí rất tốt với cháu. Bảo cháu mua nhiều quần áo.”

Chị Lý đang chuẩn bị nấu cơm, cầm cái xẻng đến cơm cũng không nấu, nhìn chằm chằm quần áo của cô, “Trông thật sáng sủa, không rẻ đúng không.”

Tô Du thở dài, “Đúng vậy, thật đau lòng. Nhiều năm như vậy em cũng chưa mua quần áo đẹp thế này. Thật ra quần áo cũ của mẹ em còn có thể mặc 20 năm nữa.”

Chị Lâm bưng thức ăn vừa rửa sạch trở về, vây quanh cô đánh giá, “Cô gái trẻ nên ăn mặc sáng sủa trẻ trung chút. Nhìn xem Tô Du mặc như vậy, như thay đổi thành người khác vậy. Chị thấy rất đẹp. Về sau thường xuyên mặc như thế này đi.”

Tô Du cười, “Ngày thường tiếc không dám mặc, cũng chỉ đi làm mới dám, dù sao cũng là cán sự. Không thể để đơn vị mất mặt.”

“Mặc đẹp như vậy làm cái gì, như yêu tinh.” Thím Lưu nhìn mà đỏ mắt, miệng oang oang, cảm thấy gần đây có chút không thích hợp, sao cuộc sống nhà họ Tô càng ngày càng thay đổi. Lưu Mai cũng thật không có tiền đồ. Nhà họ Tô ba đứa là công nhân. Cũng không biết trúng số gì.

Tô Du nhìn bà ta liếc mắt một cái, “Thím Lưu, thím nói vậy thật không có kiến thức, đây là kiểu áo Lenin. Các cán bộ đều mặc. Thím tầm mắt quá nông cạn, phải mở rộng ra. Dù sao cũng là tỉnh thành, đừng có so với nông dân còn kém.”

“……”

Chào hỏi mọi người trong đại viện xong, Tô D mặt đầy ý cười hướng về nhà.

Người trong nhà đã sớm nghe được động tĩnh ở cửa chờ, nhìn chị lại đây, một đám đều đứng thẳng.

Tô Du cười nói, “Đứng làm gì, vào nhà đi.”

Thấy cô cười, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra. Tốt rồi, tâm tình chị hôm nay có vẻ không tồi.

Vào phòng, Tô Tiểu Chí bắt đầu vuốt mông ngựa, “Chị, chị mặc nhìn đẹp quá.”

Tô Du vẻ mặt kiêu ngạo, “Chả thế, chị có vốn liếng, là bị các em chậm trễ. Nếu trang điểm sớm, hiện tại đã có thể tìm được đối tượng tốt sống ngày lành, không cần phải cùng các em khổ sở.”

“……”

Cô hai chân bắt chéo, lắc đầu thở dài, “Các em không biết, đồng chí Tiểu Phương hôm nay mua mấy bộ quần áo. Chị cũng chỉ mua hai bộ!”

“……” Hai bộ còn ít?

Tô Đại Chí thật thành nói, “Chị, hai bộ không ít.”

Tô Du gương mặt tươi cười lập tức lạnh đi, mặt âm trầm, “Sao, các người ngày hôm qua còn bảo tôi mua quần áo, hôm nay đã chê tôi mua nhiều? Nhà Tiểu Phương sao không nói cô ấy mua nhiều. Cùng là người nhà, các người sao có khác biệt lớn như vậy.”

Cả nhà run lập cập.

“Tôi tuổi lớn như vậy còn chưa gả ra ngoài, các người cũng không biết thay tôi sốt ruột. Tôi có thể sống ngày lành mấy năm nữa? Sau này gả ra ngoài cũng là làm trâu làm ngựa cho nhà người ta. Ở nhà mẹ đẻ cũng sống không tốt, tôi đời này tồn tại còn có ý nghĩa gì. Các người đồ không có lương tâm, bạch nhãn lang!”

Tô Tiểu Chí chạy nhanh vuốt mông ngựa tỏ lòng trung thành nói, “Chị, dù sao em cũng ủng hộ chị mua, anh nghĩ gì, em không biết.”

Tô Đại Chí tức khắc sốt ruột, “…… Chị, em không nói chị mua nhiều. Chị, nếu không đủ, em lại lấy vải cho chị làm vài bộ nữa.”

“Biết là tốt, lần này tôi chịu nhục nhã này cũng  là bởi vì mấy đứa! Trong lòng đã chịu tổn thương, hiện tại còn phải vì mặt mũi mấy đứa mà tốn tâm tư trang điểm. Tôi đời này quá thật là đủ khổ.”

Tô Du mặt đầy cả giận nói. Nếu không phải vô duyên vô cớ chạy tới nơi này, cô hiện tại muốn mua gì thì mua.

“Chị, chị đừng nóng giận. Em sai rồi, chị muốn mua gì cứ mua, em nhất định ủng hộ hai tay.”

Tô Đại Chí chạy nhanh nói.

“Anh, anh không biết ăn nói, về sau nói ít thôi.” Tô Tiểu Chí thêm mắm dặm muối. Dù sao nó là người ủng hộ chị. Chị nói gì thì chính là vậy. Nếu không phải có chị, hắn hiện tại sao có thể có cuộc sống tốt thế này.

“Chị, uống nước uống nước, xin bớt giận.” Vẫn là Tô Lâm biết thói quen của Tô Du, biết cô trở về muốn uống nước, chạy nhanh mang nước lại đây.

Tô Du lúc này mới bình tĩnh, chuẩn bị cho bọn nó một đường sống, không gia tăng gánh nặng tâm lý cho bọn nó nữa.

Cô uống nước vừa lòng nói, “Vẫn là Tiểu Lâm ngoan. Về sau quần áo chị không mặc để lại cho em. Đều là đồ mới, chị mặc một hai năm sẽ cho em.” Cô muốn hàng năm mặc đồ mới.

Lưu Mai nghe vậy, nhanh tiến tới, “Chị, chị còn muốn gì, em giúp chị làm.”

“Làm gì, chạy nhanh đun nước đi, ngày mai chị còn muốn đi làm.”

Tô Du nhíu mày nói.

Tô Lâm chạy nhanh xoay người đi ra ngoài, “Chị, em đi đun nước, bếp lò nhà mình là em quản. Ai cũng không được sờ vào.”

Lưu Mai: “……” Đầu năm nay muốn làm gì cũng không tranh được.

Sáng sớm hôm sau, Tô Du ăn mặc giày da cùng quần áo mới đi tới xưởng.

Trong xưởng ngoại trừ công nhân ở phân xưởng, công nhân văn phòng là không quy định nhất định phải mặc đồ lao động. Trước đây Tô Du không có một bộ quần áo ra hồn nào, cũng chỉ có thể mỗi ngày mặc đồ lao động chắp vá một chút. Lúc này có quần áo mới, đương nhiên không muốn ủy khuất chính mình.

Ông Trương gác cổng nhìn Tô Du thay đổi quần áo, mở to hai mắt nhìn, “Tô cán sự, mua quần áo mới hả? Trước nay không thấy cô mặc đẹp như vậy.”

“Đúng vậy, sau mười năm, cuối cùng cũng mặc quần áo mới.”

Ông Trương cảm thấy chính mình nhắc tới chuyện thương tâm của Tô Du, nhanh giơ ngón tay cái lên. “Đẹp, trẻ trung sáng sủa. Sớm nên mặc như vậy.”

Tới văn phòng, mọi người nhìn ăn cô mặc sạch sẽ, trước mắt sáng ngời.

Không nói tới thì không để ý, đột nhiên nhận ra, đồng chí Tiểu Tô tới công hội xong, thật là càng ngày càng đẹp.

“Tiểu Tô hôm nay mặc đẹp quá.”

Hồ uỷ viên cười khen.

Tô Du nghiêm túc nói, “Đúng vậy, tôi không nghĩ lại mơ màng hồ đồ thương xuân buồn thu, muốn cho chính mình bắt đầu lại, mỗi ngày sống vui vẻ sảng khoái. Hai ngày này làm các vị các đồng chí vì tôi lo lắng, từ hôm nay trở đi tôi một lần nữa tỉnh táo lại, không thể làm mọi người lo lắng vì tôi nữa.”

Hồ uỷ viên và Trương uỷ viên nhìn nhau, xem ra Tiểu Tô đã chịu đả kích tình cảm, hiện tại bắt đầu thay đổi chính mình.

Cũng may biến hóa này là hướng tốt. Nữ đồng chí sao, trang điểm vẫn là tốt.

Dưới sự đả kích lớn, một loạt biểu hiện của Tô Du rất nhanh được mọi người tiếp nhận.

Tô Du vui vẻ nghĩ, chia tay thật là một chuyện tốt.

Tô Du rất nhanh một lần nữa tiến vào trạng thái làm việc, vội vàng chạy qua chạy lại giữa văn phòng với phân xưởng, sắp xếp thi đấu hai ngày sau.

Sáng sớm chủ nhật, trong đại viện của xưởng dệt, nhóm công nhân dự thi chỉnh tề xếp thành mấy đội ngũ. Ngẩng đầu nhìn trên đài, nghe chủ tịch Tôn trung khí mười phần nói chuyện mở màn.

“…… Quốc gia mở rộng sản xuất, chỉ có đề cao kỹ thuật sản xuất, mới có thể đề cao sức sản xuất…… Hôm nay xưởng dệt Giang Đông chúng ta, chính thức triển khai thi đua đội quân kỹ thuật danh dự. Về sau mỗi tháng chúng ta đều tiến hành thi đấu, cuối năm bình chọn đội quân kỹ thuật danh dự. Hy vọng các vị đồng chí tích cực tham gia.

…… Các đồng chí, quốc gia muốn xây dựng, yêu cầu mọi người cùng nỗ lực…… Tôi tuyên bố —— thi đấu chính thức bắt đầu.”

Phía dưới truyền đến một trận vỗ tay như sấm.

Cách đó không xa, trong văn phòng xưởng ủy khuôn mặt mọi người đen xì.

Cao cán sự ghé vào cửa sổ bên kia xem, “Tôi đợi lát nữa cũng đi xem cho vui.”

Điền cán sự trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó dẩu miệng tiếp tục làm việc.

Kỳ thật xưởng ủy cũng không có gì làm, nhà máy chỉ lớn như vậy, mấy trăm người, chuyện rất ít. Công việc một tháng rất nhanh đã làm xong rồi.

Nếu là trước kia còn không cảm thấy như thế nào. Hiện tại nhìn công hội rực rỡ như vậy, trong lòng lại cảm thấy khổ sở.

Sớm biết vậy…… Lúc trước đưa Tô Du tới xưởng ủy …… Cô đột nhiên giật mình, nhanh vỗ đầu, phi phi phi, sao có thể nghĩ như vậy? May mắn không đưa người đến, người như vậy đến. Chính mình còn có đường sống sao?

Đáp án khẳng định là không có.

Bên ngoài, Tô Du đang chỉ đạo mọi người bắt đầu thi đấu. Bởi vì trước đó đã phân phối nhiệm vụ, các chủ nhiệm phân xưởng làm trọng tài, công hội làm giám sát. Mọi người đã làm tốt chuẩn bị, dưới sự sắp xếp của Tô Du, rất nhanh mỗi người vào vị trí của mình.

Chủ tịch Tôn mang theo hai vị uỷ viên đi một vòng, vừa lòng gật đầu.

“Công hội gần đây làm thật không tồi. Xem ra các cô đều dùng tâm. Rất tốt, công hội chúng ta chính là cần tinh thần tiến thủ.”

Trương uỷ viên nói, “Đúng vậy, hiện tại mọi người nhiệt tình mười phần. Công tác triển khai rực rỡ.”

Chủ tịch Tôn cười nói, “Tôi thấy hiện tại công việc so với trước kia tăng lên rất nhiều, lấy hiện tại lượng công việc của chúng ta nói, chỉ từng này người là hoàn toàn không đủ. Tôi chuẩn bị lại xin thêm mấy cái biên chế, ít nhất lại thêm hai người tiến vào. Tốt nhất là có một nam đồng chí. Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt.”

Nghe thấy công hội muốn thêm người, Trương uỷ viên và Hồ uỷ viên cũng rất cao hứng. Làm lãnh đạo thích có nhiều cấp dưới. Người nhiều đại biểu cho quyền nhiều.

Trong tay có người có việc, đại biểu mình không dư thừa, trong lòng mới có thể đủ kiên định.

Buổi sáng sau khi vội xong, mọi người hưng phấn trở lại trong văn phòng, Hồ uỷ viên nói tin tức tốt này với mọi người.

Nghe thấy muốn tuyển nam đồng chí, sắc mặt Lâm cán sự biến đổi.

Tô Du cũng nhướng mày. Hiển nhiên, chủ tịch Tôn chuẩn bị tìm trợ thủ chân chính.

Nhưng sao nhất định phải tìm nam đồng chí, đây rõ ràng là kỳ thị nữ đồng chí.

Nữ đồng chí sao, nữ đồng chí cũng có thể chống đỡ nửa bầu trời.

Đột nhiên, điện thoại trong văn phòng vang lên. Hồ uỷ viên tiếp điện thoại. Sau đó đưa cho Tô Du, “Tiểu Tô, tìm cô.”

Tô Du hồ nghi nhận lấy, “Xin chào, tôi là Tô Du.”

“Đồng chí Tô Du, chúng tôi là trường trung chuyên tiến tu của tỉnh, chúc mừng cô thông qua kỳ thi tốt nghiệp. Đạt được thành tích ưu tú, được bầu thành học sinh ưu tú tốt nghiệp. Nhân đây thông báo cho cô thứ hai đến lấy bằng tốt nghiệp.”

Nghe được tin tức này, Tô Du trên mặt lộ ra tươi cười. Vận khí rất tốt, tới kịp thời.

Chương trước | Chương sau

Leave a comment